Believe

Mấy tháng gần đây, có vài sự việc phiền toái, rắc rối xảy đến với team của mình. Trong buổi họp nhóm, 1 anh trong team nhận xét: “Bao nhiêu chuyện, mà anh chẳng thấy Jul tỏ ra lo lắng gì“. Đúng là mình rất ít khi bực dọc, lo âu. Một phần nhờ vào tính cách bẩm sinh, một phần dựa vào sự tự tin, khác với thời trẻ trâu chưa nếm trải điều gì, “người ta thường sợ điều người ta không hiểu“. Và một phần lớn khác, là vì mình nhận ra: nếu đây là 1 vấn đề có thể giải quyết được, thì bình tĩnh đi, sao phải cuống lên? Còn nếu đây là 1 vấn đề đằng nào cũng không thể giải quyết, thì lo lắng đâu để làm gì?

Cầm KK và flop ra A, tại sao phải bực dọc, khó chịu? Phiền muộn đâu có làm con A biến mất? Nếu có gì cần làm, thì đó là chuẩn bị sẵn chiến lược từ trước, và giờ đây chỉ việc suy nghĩ xem cách chơi KK tối ưu trong tình huống này là gì. Tại sao các bạn sĩ tử phải hồi hộp, âu lo khi xem kết quả thi đại học? Bài thi đã làm rồi, lo lắng đâu thay đổi điều gì? Nếu có việc cần bạn bận tâm, thì đó là từ suốt cả quá trình trước khi thi, siêng năng tập trung ôn luyện, cũng như lên kế hoạch dự phòng sắp tới sẽ làm gì nếu chẳng may không đỗ. Tại sao có những bệnh nhân sợ sệt, bất an khi đi khám bệnh, chuẩn bị nhận kết quả xét nghiệm? Bệnh tật gì thì đã bị rồi, phiền não chỉ càng làm thêm trầm trọng. Nếu có điều gì cần để ý, thì đó là việc tích cực rèn luyện sức khỏe, ăn uống sinh hoạt lành mạnh suốt cả 1 đời người trước khi đi khám, cũng như suy tính sắp tới chữa bệnh thế nào, giao phó việc ở nhà ra sao.

Không có khái niệm điều phiến toái, rắc rối, chỉ có những tình huống để đưa ra quyết định tối ưu. Chỉ có dữ liệu, phụ thuộc vào chính bản thân bạn tự phân tích, xử lý, cảm nhận. Tại sao khi nghe giai điệu ca khúc Believe của Cher, ta thấy phấn khích, sôi động, còn khi nghe bản phối của Ella Henderson, ta lại thấy da diết, mênh mang? Cứ âm giai trưởng thì hứng khởi, âm giai thứ thì u sầu, mặc dù cả 2 chỉ là sóng âm rung động theo những tần số nhất định? Chính là bởi não người tự đón nhận những dữ liệu đó và quyết định, khi ta cho rằng nó vui vẻ, bình yên, thì sẽ thấy an vui, nghĩ rằng nó bực dọc, khó chịu, thì sẽ thấy lo buồn.

Có rất nhiều điều trên bàn poker, cũng như trong cuộc đời này nằm ngoài tầm kiểm soát của bất cứ ai. Nhưng chọn lựa nên phản ứng ra sao, thì lại là điều hiếm hoi hoàn toàn chỉ phụ thuộc vào bạn.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *