- C-Bet thật bài: Thời những năm 50, 60 khi Doyle Brunson còn rong ruổi đi chinh chiến khắp các thị trấn ở Texas, người ta còn chơi poker rất đơn giản: ra flop hit thì bet, không hit thì check. Cũng giống nếu bạn chơi home game với bạn bè đang tập chơi, rất hay gặp cảnh flop 5 nhà, 1 ông hit top pairs tự dưng ở đâu nhào ra bet, ko quan tâm vị trí, lợi thế range hay các yếu tố khác.
- Phòng ngự: fit or fold. Đối diện chiến thuật C-Bet thật bài, người ta cũng phòng ngự đơn giản: fit or fold (dính thì chơi). Chỉ call tiếp nếu có đôi khỏe, hoặc có đường mua khỏe, còn ko thì fold. Poker thời xưa thật nguyên sơ, chất phác.
- Auto C-Bet mọi bài. Dần dần, 1 số người chơi như Doyle Brunson bắt đầu nhận ra, họ có thể auto profit bằng cách C-Bet toàn bộ mọi bài của mình trên flop. Xác suất hit flop là rất thấp (trung bình 3 ván hit 1 lần), nên rất hiếm khi đối thủ fit or fold phản đòn lại, cú C-Bet của ta luôn đem lại lợi nhuận.
- Phòng ngự: float. Sau khi chiêu thức auto C-Bet được truyền bá rộng rãi, nhất là sau các tập sách của Dan Harrington, người người, nhà nhà mặc định cứ raise preflop là ra flop C-Bet. Một số người chơi giỏi đến từ Bắc Âu bắt đầu phản công bằng chiêu float (call để bluff), đặc biệt khi có vị trí. Thay vì fit or fold, tao chả cần biết bài tao hit gì, cứ call flop cái đã. Ra turn mày mà check là tao phang. Người chơi TAG quen học Harrington rất ghét khi bị float, vì Harrington chỉ dạy C-Bet chứ ko dạy bị call phải làm gì.
- C-Bet phân cực: Khi những cú C-Bet quá dễ bị float, các cao thủ lại tiến hóa lối chơi thêm 1 bậc: C-Bet phân cực, bài rất mạnh, hoặc bài mua mạnh, tóm lại những bài cho phép anh ta dễ dàng bet tiếp 2-barrel, 3-barrel, xem chúng mày còn float nổi không. Ai học Upswing đời đầu sẽ thấy chiến thuật phổ biến này (chia làm 4 loại hands: bài mạnh, bài trung bình, bài mua bán, bài rác, và luôn C-Bet hand dạng 1 và dạng 3, check dạng 2 và dạng 4).
- Phòng ngự: MDF. Chống lại lối tấn công semi-GTO hơi hơi balance này, người ta cũng bắt đầu phòng ngự kiểu semi-GTO: dùng công thức MDF để tính xem mình cần phòng ngự với bao nhiêu combo trên flop, trên turn, trên river… Ko cần biết mày bet bài dạng 1 hay dạng 3, tao chỉ cần đảm bảo phòng ngự đủ tần suất là được.
- C-Bet nhỏ. Với sự xuất hiện public của solver vào khoảng 2013, những người chơi giỏi nhất bắt đầu nhận ra, solver rất thích dùng sizing nhỏ, 1/3 pot, 1/5 pot, thậm chí 1/10 pot. Trong 1 số tình huống, ví dụ mặt bài K73r, 772r, cực kỳ khó xây dựng range phòng ngự đủ MDF khi bị C-Bet nhỏ, nó C-Bet 1/4 pot thì theo MDF mình chỉ được fold 20% hands, kiếm đâu ra bài defend trên mặt khô như vậy?
- Phòng ngự: raise merged. Thời xưa, người ta raise flop rất phân cực: cỡ 2 đôi trở lên hoặc bài mua rất mạnh. Nhưng khi đối thủ bắt đầu C-Bet với sizing nhỏ, người ta nhận ra, họ có thể raise quyết liệt hơn, thin hơn, merged hơn: chẳng hạn check raise A5 trên mặt 772r, hay check raise 63s trên mặt K73r, những cú raise ko ra value, cũng ko ra bluff, nhưng rất cần thiết để ngăn đối thủ thoải mái C-Bet nhỏ rồi check turn, dễ dàng realize equity.
- C-Bet GTO: giờ đây, người ta nghiên cứu kĩ lưỡng solver, và chiến thuật C-Bet trên flop đã trở nên vô cùng hoàn chỉnh. Tùy vào mặt bài, stack size, vị trí mà họ sẽ đưa ra các chiến thuật, sizing khác nhau. Thậm chí cùng 1 combo, họ cũng mix những chiến thuật khác nhau, rất biến hóa, rất khó thực hiện, nhưng cũng rất khó đối phó.
- Phòng ngự GTO: chiến thuật phòng ngự cũng trở nên chỉn chu hơn, người ta bắt đầu chú ý đến từng chất của quân bài, tính đến chất lượng của backdoor, blocker, unblocker, run out tương lai… để đưa ra cách phòng ngự phù hợp, cũng mix nếu cần thiết.
Và đó chính là lịch sử của chiến thuật C-Bet và phòng ngự trên flop, từ thời sơ khai đến hiện đại. Bài học rút ra:
- Không phải cứ dùng chiến thuật hiện đại hơn, nâng cao hơn là hay hơn. Nếu đối thủ của bạn vẫn còn suy nghĩ về poker mộng mị như người thời những năm 1990, thì có khi dùng chiến thuật năm 2000 sẽ đem lại hiệu quả cao hơn. Cá nhân mình thỉnh thoảng vẫn thích xem lại vài video/sách dạy poker của những năm 2005-2010 để ôn lại cách exploit trước mỗi khi đi đánh giải live trong nước. Nếu thấy đối thủ của bạn mắc 1 sai lầm ngớ ngẩn, thay vì chép miệng “ôi dào, đúng là thằng fish“, hãy cố hiểu tại sao họ làm vậy, vì hiểu được cách nghĩ của họ, hiểu xem họ đang “sống ở thời đại nào trong lịch sử poker”, sẽ cho phép bạn exploit họ ở 1 cấp độ phù hợp, thay vì cứ lôi GTO đao to búa lớn ra.
- GTO bản chất đến từ exploit, exploit liên tục, tinh chỉnh liên tục (như những gì người chơi poker đã làm với chiến thuật C-Bet/phòng ngự trên flop suốt gần 1 thế kỉ qua) cho đến khi đạt được ngưỡng cân bằng, không bên nào còn exploit được bên kia nữa. Nhiều khi chạy 1 solution bằng solver và dừng lại trước khi nó kịp hội tụ, bạn sẽ thấy được các bước trung gian, các chiến thuật, phản chiến thuật mà solver đang liên tục đưa ra để tự exploit. Nếu chỉ biết học GTO mà không nghĩ đến exploit (tại sao ở đây solver check bài này thay vì bet? Nó đang muốn exploit cái gì, hay đang muốn chống bị exploit điều gì?), thì thực ra cũng chưa hiểu rõ bản chất của GTO.