Trong cuốn sách “Tennis phi thường cho người chơi tennis thông thường“, tiến sĩ Simon Ramo đưa ra 1 khái niệm thú vị. Ở những trận quần vợt chuyên nghiệp đỉnh cao, kết quả trận đấu phụ thuộc vào hành động của người chiến thắng: giao bóng, trái tay, dọc lưới căng, hiểm, chuẩn xác, bất ngờ. Ngược lại, 80% số điểm trong những trận tennis nghiệp dư đến từ hành động của người thua cuộc: đánh ra ngoài, không qua lưới, giao bóng double faults… Tennis chuyên nghiệp vì thế được gọi là “winner’s game“, còn tennis nghiệp dư là “loser’s game“. Nếu đang giao hữu vui vẻ với bạn bè, thay vì quá quan tâm đến đánh sao cho mạnh, cho nhanh, bạn nên tập trung làm sao đánh bóng qua lưới, vào sân, mắc lỗi ít nhất có thể. Trong loser’s game, đây chính là cách để tăng cơ hội giành phần thắng nhiều nhất.
Có những hoạt động rõ ràng là “winner’s game“, chẳng hạn đánh cờ vua, người thắng cuộc phải tính trước nhiều nước, giăng bẫy, phối hợp các quân cờ chuẩn xác. Và cũng có những hoạt động rõ ràng là “loser’s game“, chẳng hạn lái xe đưa con đi học, nhiệm vụ của bạn chỉ là làm sao “hạn chế lỗi” tối đa có thể, tránh phóng nhanh vượt ẩu, tránh đi sai làn, chú ý đèn hiệu giao thông. Cũng có những hoạt động phức tạp hơn: một trận đấm bốc, những hiệp đầu sẽ thiên về “winner’s game“, còn những hiệp cuối khi ai cũng rất mệt, lại thiên về “loser’s game“. Để cưa đổ một cô gái, đó là “winner’s game“, khi bạn phải chứng tỏ những tố chất winner của mình: đẹp trai, ga lăng, nói chuyện hay, nhiều tài lẻ… Còn để giữ gìn 1 mối quan hệ vợ chồng bền vững, lại là “loser’s game“, quan trọng nhất là hạn chế lỗi lầm, tránh ngoại tình, lừa dối giấu diếm, tránh lời nói hoặc hành động thiếu tôn trọng người kia, mâu thuẫn tiền bạc… Để chiến thắng trong 1 “trò chơi”, bước đầu tiên là nhận ra mình đang chơi game dạng gì.
Bạn có thể nghĩ poker là 1 “winner’s game” tương tự cờ vua, và bạn giành chiến thắng bằng cách outplay đối thủ, sáng tạo hơn, biến hóa hơn, với những cú bluff mất mạng, những cú hero call bằng bottom pairs trên mặt sảnh 1 lá, những cú 3-Bet/4-Bet, thậm chí 5-Bet/6-Bet bằng bài rác “khiến họ không thể đọc được bài mình“. Điều này đúng một phần nào, nếu bạn thi đấu với những người chơi kém hơn bạn rất nhiều, ở cấp độ nghiệp dư. Nhưng ở cấp độ chuyên nghiệp, poker là một “loser’s game”. Một người chơi poker giỏi, đơn giản là người mắc ít lỗi nhất có thể, không cần hào nhoáng, không cần hoa mỹ, không cần xuất hiện trong những clip highlight. Để nhận biết 1 người chơi kém, bạn nhìn vào những gì họ làm. Để nhận biết 1 người chơi giỏi, bạn nhìn vào những gì họ không làm.
Như thường lệ, ta tìm thấy những nét tương đồng giữa poker và đầu tư – một “loser’s game” khác, ít nhất với những nhà đầu tư cá nhân:
“Không cần thiết phải làm những điều phi thường để có được kết quả phi thường” – Warren Buffet.
“Điều thú vị là chúng tôi đạt được thành công lâu dài bằng cách hạn chế tối đa làm điều ngu ngốc, thay vì cố gắng chứng tỏ mình thông minh” – Charlie Munger.