Cứ mỗi lần gần nhà có ông chú nào tai nạn hay bệnh tật qua đời ở tuổi 49 hoặc 53, mấy bà hay đi lễ cùng mẹ mình lại chép miệng “Đúng là 49 chưa qua, 53 đã tới” (còn nếu ông chú 50 hoặc 52 thì kệ). Kinh nghiệm cuộc sống đúc kết bao đời nay đã kết luận, đây là 2 tuổi hạn nặng nhất trong đời người, và có lẽ chúng ta ai cũng biết, cái gì chứ quan niệm dân gian thì chính xác đến nhường nào.
Nên biết, đây không phải chỉ là lời phán suông theo kiểu “tâm linh không giải thích được“, nó có lý lẽ, “cơ sở khoa học” (hay tử vi học) đàng hoàng:
- Nào là 4 + 9 = 13, con số đen đủi, bắt nguồn từ phương Tây (5 + 3 = 8 là con số may mắn trong phương Đông, nhưng vì 1 lý do nào đó nên không áp dụng).
- Nào là quy luật tạo hóa, 49 = 7 x 7 hết 1 chu kỳ (còn 53 là số nguyên tố 53 = 53 x 1 bằng cách nào đó cũng hết 1 chu kỳ).
- Nào là cách tính Cửu diệu tinh quân cộng cộng trừ trừ một hồi ra Thái Bạch, Thái Âm, toàn là sao hạn.
Các chuyên gia phong thủy, giáo sư viện Phật giáo… sau khi lý giải 1 hồi thì chốt lại: “vận hạn xấu có thể gặp bất cứ lúc nào, nhưng tỷ lệ xảy ra cao hơn ở tuổi 49, 53“. Nghe đến chữ “tỷ lệ“, “xác suất“, mình lại ngứa nghề, tìm hiểu thử thì quả thật, kết quả rõ ràng không thể chối cãi. Hình đính kèm đây là nghiên cứu trải dài 20 năm của Cục thống kê Việt Nam về tỉ lệ tử vong theo độ tuổi, và ta thấy rõ, xác suất chết ở tuổi 49 lớn hơn rất nhiều tuổi 39, qua đời ở tuổi 53 dễ hơn nhiều ở tuổi 43! “Men lie. Women lie. But numbers don’t lie“!
Dựa vào thống kê này, có lẽ nên chỉnh lại chút cho kịp thời đại: “99 chưa qua, 103 đã tới“. Đúng là chuyện tâm linh không thể đùa được (vì nếu đùa sẽ thấy buồn cười).