Con đường Jul #GoPro (phần 3): live Tour

(Xem phần 2)

Sau 1 thời gian chơi cash ở khách sạn New World, mình được biết casino The Grand Hồ Tràm cũng có poker hợp pháp (chỉ cho người có quốc tịch nước ngoài). Game ở đây $1/2, $2/5, phù hợp với bankroll của mình, nhưng lại chỉ chạy vào cuối tuần, và cũng không đều. Vẫn chủ yếu là khách du lịch nướng tiền baccarat, roulette trong casino, xong chán chán vào đánh vài chục hands rồi lại nghỉ. Ngoài việc Hồ Tràm có biển, có cảnh đẹp, hải sản rất ngon và rẻ, phù hợp để đổi gió sau những tháng ngày xô bồ tại Sài Gòn, còn lại không có nhiều lý do để đến đây chơi poker.

Thế nhưng, Hồ Tràm đánh dấu 1 bước ngoặt trong sự nghiệp của mình: chuyển sang chuyên chơi tour live 1 thời gian dài. Nhiều người nghĩ APT HCM 2018 là lần đầu poker quốc tế đến Việt Nam, nhưng thực ra tháng 5 năm 2015, APT đã tổ chức tại Hồ Tràm (dù không cho người Việt tham gia). Đang đánh cash ở đó, nên mình cũng vào làm thử 2 chén Main Event. Đó là lần đầu mình đánh tour hàng trăm người, trước giờ chỉ chơi cash và Sit N Go (ở CLB Aces Up tại Paris). Có 2 ấn tượng đọng lại với mình: thứ nhất, là sự khác biệt lớn giữa cash và tour. Chẳng hạn cùng 1 thằng, vừa hôm qua ngồi trên bàn cash với mình, ngáo ngơ như 1 con fish (ví dụ 3-Bet shove river deep stack sau khi bị check raise với thùng K vào mồm thùng A của mình – thợ tour quen chơi short nên lúc chơi deep thường phạm nhiều lỗi lớn), thì hôm nay ngồi ở bàn tour, phong thái lại khác hẳn, table captain, đè chip bully, gây áp lực nghẹt thở lên các nhà short stack. Ấn tượng thứ 2, là việc lần đầu so tài cùng các cao thủ thực thụ đương thời, như Iori Yogo (Nhật Bản – player of the year ANZPT 2013, player of the year APT 2016), Bryan Huang (Singapore – team pro Pokerstars, player of the year châu Á 2010), Samad Razavi (Anh – player of the year UKIPT 2011, player of the year APT 2012, 2013, 2014, 2015)… Trước giờ mình chỉ thi đấu với dân nghiệp dư, thợ Việt Kiều chăn gà, top pro hết thời, hoặc vài thợ phủi ở Việt Nam, nên không quá khó khăn đối phó nhờ ưu thế vượt trội về kiến thức. Còn những người chơi chuyên nghiệp quốc tế đang ở đỉnh cao sự nghiệp thì hoàn toàn khác biệt. Hời hợt C-Bet là ăn ngay cú check raise, sơ hở 1 chút là bị tấn công, dễ dàng fold overpairs chứ không như mấy ông calling station nếu nhận ra mình underbluff, nhưng cũng sẵn sàng hero call với bottom pairs nếu nhận ra câu chuyện của mình kể không hợp lý. Chuyến đi Hồ Tràm ấy làm mình bị choáng ngợp khi thấy rõ khoảng cách trình độ so với thế giới, nhất là khi đánh tour.

Là 1 người có tinh thần cạnh tranh cao, mình quyết tâm phục thù, hoặc ít nhất thu hẹp khoảng cách. Rõ ràng nhiều thợ tour vẫn mắc lỗi lớn, còn nhiều lỗ hổng cơ bản trong kiến thức poker thể hiện khi chơi cash, nhưng họ hơn hẳn mình về đánh short stack, am tường về ICM, dynamics của tour, tương quan giữa các stack size, vv… Thế là mình chung tiền cùng anh Tùng Alex (1 player Việt Nam hiếm hoi vào thời điểm đó tỏ ra nghiêm túc muốn học hỏi, giờ đã bỏ việc ngân hàng trở thành top thợ poker) đầu tư mua khóa học đánh tour của Jonathan Little với hàng trăm video về nghiền ngẫm. Vài tháng sau, Hồ Tràm lại tổ chức tour, gọi là Vietnam Poker Cup, chủ yếu thu hút người chơi Việt Kiều, expats sống ở Việt Nam, cùng 1 vài thợ nước ngoài (Norbert Koh – top 10 Singapore all time money list, Sam Nee – team pro Poker King Club, 2 lần vô địch Main Event APT…), và lần này, mình đã may mắn vô địch Main Event, cúp tour live đầu tiên của mình.

Trong 10 năm chơi poker, có 3 trải nghiệm, khoảnh khắc thích thú, cuốn hút mình nhất. Đầu tiên là khi chơi cash live với bạn bè thân thiết, vừa chơi vừa ăn nhậu, trò chuyện, đùa giỡn, không quan trọng tiền bạc (nhưng quan trọng thắng thua, ai bắt bài được ai, bluff được 1 cú hay hero call được 1 cú là rất sướng). Thứ hai, là cảm giác về sau này ngồi ở bàn 500z high stakes online (khi ra nước ngoài nhé, chứ ở VN thì ko chơi) đối đầu với những quái kiệt giỏi nhất thế giới, ai ai cũng lão luyện, thành thục, so đo từng chiêu từng thức. Cũng không quan trọng tiền bạc, mà là sự khẳng định bản thân, là thước đo trình độ, đánh giá cả 1 quá trình dài nỗ lực. Và thứ 3, là cảm giác chơi tour live gần đến bàn final, rồi loại từng người, từng người, hồi hộp, phấn khích, thận trọng khi short stack, tràn đầy hi vọng khi lên chip lead, tự hào nếu được nâng cúp, hoặc thất vọng tột cùng khi bị loại dù đã rất gần vạch đích. Một lần nữa, không phải chuyện tiền bạc, mà là tinh thần tranh đấu muốn trở thành “last man standing“, cũng như cảm giác đang sống trong 1 bộ phim mà ta là nhân vật chính, có phân khúc, có cao trào, mạch truyện rõ ràng, từng bước chiến đấu vượt qua khó khăn nhắm đến mục đích cuối cùng. Với cá nhân mình, chơi cash live chăn gà, đối đầu bad regs, chơi tour online nhiều bàn, hoặc cày app hàng ngày cơm áo gạo tiền không thể đem đến những khoái cảm này. Điểm chung của cả 3 trải nghiệm nêu trên, là việc nó khiến bạn được “in the flow“, tập trung, enjoy hoàn toàn từng khoảnh khắc, trong đầu chỉ có 1 thứ, quên hết mọi điều xung quanh. Rất khó để buồn chán, mất tập trung, hời hợt không quan tâm vừa đánh vừa lướt facebook, nếu bạn đang enjoy buổi tụ tập giao lưu với đám bạn thân, nếu bạn đang cạnh tranh khốc liệt với những người giỏi nhất thế giới, hoặc nếu bạn đang thi đấu live trong 1 bàn tour final.

Những ai có tìm hiểu về tâm lý học, sẽ biết cảm giác “in the flow” gây nghiện thế nào. Và sau 1 lần được trải nghiệm nó, mình bị cuốn vào chơi tour live. Đầu năm 2016, mình 1 mình khăn gói sang Manila, Philippines tham gia giải APT. Chỉ được mang $5k, mình tiết kiệm hết sức có thể, thuê hostel ở giường tầng phòng 8 người (chứ đâu dám sang chảnh thuê airbnb như sau này), vào siêu thị mua đồ ăn sẵn (chứ không dám ăn nhà hàng hay ăn trong casino), để dành làm bankroll. Không có người Việt Nam nào đi chung lần đó (về sau mới biết có 1 bạn là Tuấn ở Hà Nội cũng tham gia). Đó là điểm trừ, vì không có ai đàm đạo, hỗ trợ, nhưng cũng là điểm cộng, vì không bị làm sao nhãng, mất thời gian đàn đúm vô bổ. Suốt 1 tuần ở Manila, mình chỉ ăn, ngủ, poker, đi đường cũng đeo tai nghe để nghe audio book của Jonathan Little, bị loại là về hostel bật video lên học bài, nghiên cứu, “in the flow” cho poker hoàn toàn. Kết thúc series, mình làm luôn 2 chiếc cup, Turbo và Monster Stack. Tour cỏ, so với bây giờ, nhưng lúc đó nó đem lại sự thích thú, phấn khích, tự hào mà cày cash live không đem lại được, khiến mình tiếp tục chìm đắm vào tour live, để cố gắng theo đuổi, tìm lại cảm giác ấy. Có thể nói, series đó mình đã rất may mắn. Hoặc đã rất không may, bởi nếu không vô địch liên tiếp ngay giai đoạn đầu chuyển sang chơi tour, có thể mình đã không mất nhiều thời gian với tour live như vậy.

(Xem tiếp phần 4)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *